Việc sử dụng kháng sinh được xem là phương pháp điều trị phổ biến và có hiệu quả trong nuôi trồng thủy sản. Tuy nhiên, việc lạm dụng chất kháng sinh có thể dẫn tới tình trạng kháng thuốc của các mầm bệnh trong nuôi trồng thủy sản đồng thời gây mất an toàn thực phẩm và ảnh hưởng lớn tới chất lượng nông sản. Do vậy việc nghiên cứu biện pháp phòng bệnh, hạn chế sử dụng chất kháng sinh trong nuôi trồng thủy sản để đảm bảo năng suất và chất lượng nông sản hiện đang là vấn đề được nhiều nhà khoa học quan tâm.
Bacteriocin có bản chất là các phân tử protein được tổng hợp ở ribosom của vi khuẩn, có khả năng kháng lại các tác nhân gây bệnh là vi khuẩn do sự tạo thành các kênh làm thay đổi tính thấm của màng tế bào. Một số loại bacteriocin còn có khả năng phân giải DNA, RNA và tấn công vào lớp peptidoglycan để làm suy yếu thành tế bào (Rattanachaikunsopon & cs, 2010). Bacteriocin không được coi là một nhóm kháng sinh vì chúng thể hiện phổ kháng khuẩn chống lại các chủng của các loài có quan hệ họ hàng gần; trong khi kháng sinh phát huy tác dụng ức chế đối với nhiều loại vi sinh vật gây bệnh, ngay cả khi hoạt tính của kháng sinh bị hạn chế, nó không cho thấy bất kỳ tác dụng ưu tiên nào đối với các loài có họ hàng gần (Zacharof & Lovitt, 2012).
HN1 | NA1.3 | HP1.1 |